Link Video: https://youtu.be/Tih83fltEAw
Ngày 25 và 27/9, trên trang Facebook cá nhân của nhà báo Nguyễn Thông có loạt bài bình luận về “Ngoại giao cây tre” của Đảng Cộng sản.
Tác giả nhận xét, cây tre là hình ảnh, biểu tượng quen thuộc của làng quê, nông thôn Việt Nam thời vài chục năm về trước. Giờ nếu chạy xe máy vòng vèo khắp làng, bói cũng chả tìm được cây tre, chỉ còn những nhà bê tông, hàng rào bê tông, mái bằng mái chóp. Người ta gọi đó là nông thôn mới, nông thôn mới kiểu mẫu. Ai nặng tình với tre chắc chắn sẽ thất vọng.
Giờ đây, tre dường như chỉ còn ở những vùng sâu vùng xa, miền núi.
Loạt bài này, tác giả viết về ngoại giao cây tre, thứ sản phẩm ngang ngược của nhà cầm quyền xứ này hiện thời. Thật đáng buồn, giờ cứ nghĩ, liên tưởng tới tre là không ít người bĩu môi, cười cợt. Tre trở nên uốn éo, cong cớn, giả dối, cạn tình. Không phải tại tre mà bởi con người.
Tác giả cho rằng, chỉ thoạt nhìn vào bụi tre, khóm trúc, là nhận ra ngay, trúc tre luồng nứa vầu họ nhà tre đều mọc thẳng, thẳng tắp. Dân gian có câu “Trúc dẫu cháy, đốt ngay vẫn thẳng”. Ông Thép Mới viết “Tre là thẳng thắn, bất khuất”. Nhà thơ Nguyễn Duy tổng kết ngắn gọn “Nòi tre đâu chịu mọc cong/Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường”, “Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm”. Dẫn thế, để chốt lại: Tre là thẳng, thẳng đuột, không có cái trò uốn éo đu đưa. Đừng bôi bẩn, xuyên tạc, làm xấu hình ảnh cứng cáp hiên ngang từng là biểu tượng bao đời của con người xứ ta.
Tác giả bình luận, những tác giả của “ngoại giao cây tre”, mỗi lần nhắc tới cụm từ này đều có vẻ đắc chí lắm. Họ tự cho rằng, đó là kết quả của trí tuệ siêu việt, bộ óc vĩ đại.
Ngoại giao cây tre chỉ lừa được kẻ dại khờ hoặc bị kẻ tham lam lợi dụng, chứ không qua mặt được người tử tế. Thiên hạ thừa biết, nó là kiểu khôn lỏi, đi hai hàng, chơi với tất cả không phân biệt tốt xấu hay dở phải trái đúng sai, làm bạn với đủ thượng vàng hạ cám không chừa một ai, kể cả những kẻ bị lương tâm con người lên án… Sẽ chẳng ai tin những kẻ hai hàng.
Chơi với tất cả, làm bạn với mọi nước, thực chất là không chơi với ai. Quanh đi quẩn lại vẫn là tự cô lập mình, mình chơi với mình.
Theo tác giả, thực tế đã cho thấy, mỗi quốc gia có lối đi riêng của mình, nhiều quốc gia gần nhau về ý thức hệ thì tạo thành phe.
Phe Xã hội Chủ nghĩa khăng khăng có nhiệm vụ đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản. Có anh hăng tiết vịt còn đòi canh giữ hòa bình thế giới.
Rốt cục ai hay ai dở, ai tốt ai xấu, ai tồn tại ai bị diệt vong, không nói ra thì thiên hạ đều biết.
Liên Xô tan rã. Đông Đức, Ba Lan, Tiệp Khắc, Bulgaria… đã mau chóng đoạn tuyệt với Chủ nghĩa Xã hội không tưởng, đã phát triển vượt bậc, thực sự cơm no áo ấm, đi trên con đường lớn của nhân loại.
Nhưng phe Xã hội Chủ nghĩa vẫn còn, với Cuba, Triều Tiên, Việt Nam, Lào… nhắm mắt nhắm mũi đi tiếp, nhất là do đám nắm quyền cai trị, sợ bị mất quyền lợi.
Tác giả nhận định, hình như với họ, thà nghèo đói lạc hậu còn hơn cái đường lối vốn lẽo đẽo theo đuổi bấy lâu bị chôn vùi. Cực đoan thì dẫn tới độc tài, ngồi xổm lên dân chủ, chà đạp quyền lợi của dân tộc, nhân dân.
Chơi với đám Nga phát xít xâm lược, gieo rắc chiến tranh, với Triều Tiên cùn chí phèo, với Cuba ngoan cố bảo thủ, với những Iran, Venezuela… ngày càng độc tài phát xít, coi số phận dân như rác, thì càng lộ rõ bản chất của người chơi. Thử xem cả thế giới này có bao nhiêu nước chơi với đám ấy.
Cổ nhân nói không sai, hãy cho tôi biết anh chơi với ai, tôi sẽ nói anh là người thế nào. Tre pheo gì mặc lòng, cũng không che giấu được thực chất.
Xuân Hưng
>>> Khi học sinh trở thành con tin của nhà giáo thổ phỉ
>>> Dù thua lỗ, VinFast vẫn lên kế hoạch mở thêm nhà máy ở Ấn Độ và Indonesia
>>> Việt Nam vẫn thường xuyên cử cán bộ sang đào tạo ở Trung Quốc từ nhiều năm qua
Bộ Công an thừa nhận bắt bà Ngô Thị Tố Nhiên nhưng công bố thời điểm bắt giữ chậm hơn 10 ngày